Đức Phật dạy về vô ngã không phải để phủ nhận sự tồn tại của chúng ta, mà để giúp ta nhìn sâu hơn vào những gì ta thường nghĩ là “đây là con người tôi,” “đây là cách tôi hành động,” “đây là chính tôi.” Chúng ta không phải lúc nào cũng là những gì mình tưởng. Quan trọng hơn, chúng ta không phải là những gì ta nghĩ về bản thân. Và đó là một sự giải thoát thực sự.